Năm 1997, nhà xuất bản Robert Laffont tại Pháp đã xuất bản cuốn biên khảo dày 840 trang với tựa đề “Hắc Thư về Chủ Nghĩa Cộng Sản – Tội ác, ...
Năm 1997, nhà xuất bản Robert Laffont tại Pháp đã xuất bản cuốn biên khảo dày 840 trang với tựa đề “Hắc Thư về Chủ Nghĩa Cộng Sản – Tội ác, Khủng bố và Trấn áp”. Tác phẩm là công trình nghiên cứu của sáu học giả, với sự đóng góp của năm tác giả, qua phần biên tập của giáo sư Stéphane Courtois. Cuốn sách gây chấn động trong dư luận và tính tới năm 2011 thì đã được phiên dịch ra 26 thứ tiếng khác. Nhưng một nhược điểm của bộ biên khảo là thiếu nhiều chi tiết về tai họa cộng sản tại Việt Nam.
Ra khỏi nhà tù Cộng sản và vượt biên qua Hoa Kỳ vào năm 1989, nhà báo lão thành Hồ Văn Đồng liên lạc cùng nhà xuất bản Robert Laffont để xin phép phiên dịch bộ sách sang Việt Ngữ, đồng thời bổ túc thêm phần tội ác Cộng Sản Việt Nam. Bộ sách “Hắc Thư về Chủ Nghĩa Cộng Sản” thêm phần bổ túc của dịch giả về “Tội ác của Cộng Sản Việt Nam, được ấn hành thành 2 tập bìa cứng, 1.200 trang.
Sau đây là chi tiết trong vụ TÀN SÁT ĐẠO CAO ĐÀI được trích đoạn từ sách này ra.
Có lẽ chúng tôi phải bắt đầu với những tội ác của Cộng Sản Việt Nam theo thứ tự thời gian, từ khi chúng cướp được chính quyền vào mùa Thu năm 1945, hay ngay cả trước khi chúng cướp được chính quyền.
Vào tháng 8 năm 1945, khi có tin cho biết rằng Nhựt bổn vì hai quả bom nguyên tử rơi xuống Hiroshima và Nagasaki phải đầu hàng thì Cộng Sản Việt Nam bắt đầu công khai đàn áp và diệt trừ đối lập. Theo thứ tự thời gian thì trước tiên chúng ta có thể đề cập tới vụ chúng sát hại đồng bào theo đạo Cao Đài ở Quảng Ngãi, một trong những tỉnh nghèo nhứt của đất nước.
Trong Bạch Thư gửi cho Tổng Thư Ký LHQ, tổ chức Cao Đài giáo Việt Nam ở hải ngoại nói: Trong suốt 3 tuần lễ, kể từ ngày 19 tháng 8 năm 1945, chỉ riêng tỉnh Quảng Ngãi đã có 2.791 chức sắc, chức việc và đạo hữu Cao Đài bị những người Cộng Sản Việt Nam sát hạ bằng đủ cách. Như chém đầu, chôn sống, thả biển, và cả hình thức “tùng xẻo” như trong thời Trung cổ. Trong đó có những vị chức sắc cao cấp như Đức Liễu Tâm Chơn Huỳnh ngọc Trác, Giáo sư Lê Đường, Lê quang Viện, Nguyễn Sử, Nguyễn Kinh, Bùi Phụng, Nguyễn Tống, Trần lương Hiếu, v.v... tại Quảng Ngãi và giáo sư Nguyễn hồng Phong cùng 5 nhân sĩ khác bị giết tại làng Bầu ở Quảng Nam. Việc sát hại tập thể người Cao Đài nầy vì có lẽ họ quyết không từ bỏ đức tin Thượng Đế, tự do tôn giáo, và nhân quyền. Đây là lịnh của Hồ Chí Minh ban ra cho Nguyễn Chánh, Phạm văn Đồng, thi hành sự chém giết tại Quảng Ngãi và cho Hồ Nghinh, Hoàng minh Thắng tại Quảng Nam. Hơn nữa họ còn tiêu diệt nhà trí thức nổi tiếng Tạ thu Thâu, quý nhân sĩ chân chính quốc gia như các ông Cao văn Trung, Hồ Hóc, Hồ Nhân, Hồ Hồng, và hàng loạt những người bất đồng chính kiến khác cũng bị giết tại Quảng Ngãi vào tháng 8 năm 1945. Tất cả nhà cửa, tài sản các loại của nạn nhân đều bị những người Cộng Sản chiếm đoạt. Hiện nay, vẫn còn nhiều chứng nhân mục kích từng phần các vụ tàn sát nói trên, còn sống tại Việt Nam hoặc đang lưu vong rải rác khắp thế giới, và mỗi khi nhắc tới cuộc nỗi dậy cướp chính quyền của Việt Minh, mọi người đều kinh hoàng khiếp sợ sự tàn bạo đó.
“Tiếp đến, những năm 1949-1954, chính quyền cộng sản bắt bớ, cầm tù hàng trăm chức sắc, giáo sĩ, tu sĩ Cao Đài miền Trung. Tại phiên tòa ở Bồng Sơn, thuộc tỉnh Bình Định, tháng 9 năm 1949, ba vị phối sư Nguyễn quang Châu, Nguyễn Đán, Trần nguyên Chát bị kết án 10 năm tù và hầu hết 97 người khác bị kêu án từ 1 đến 8 năm tù ở về tội truyền Đạo và hành Đạo. Trong lúc bị giam cầm, có các vị sau đây chết trong các lao ngục bởi sự tra tấn và ngược đãi: 1) Phối sư Trần nguyên Chất, chết tại lao xá Quảng Nam, 2) Giáo sĩ Nguyễn đình Anh, chết tại lao xá Nghĩa Hành Quảng Ngãi, 1951, 3) giáo hữu Phạm Nghĩa, chết tại lao xá Ha Ra, Phú Yên, Giáo sư Cao hữu Chí bị xử tử hình tại Quế Sơn, Quảng Nam tháng 7 năm 1953”.
Bạch Thư đó cũng cho biết đến năm 1975, sau khi dùng bạo lực cưỡng chiếm trọn miền Nam, Cộng Sản đã đưa một trung đoàn đến chiếm đóng toàn bộ cơ sở rộng lớn của Tòa Thánh Tây Ninh, tịch biên toàn bộ cơ sở hành đạo, tài sản các loại của Tòa Thánh, và bắt giữ các chức sắc cao cấp đưa đi tập trung cải tạo... Không phải chỉ có Tòa Thánh Tây Ninh mà tất cả Hội Thánh, Thánh Tịnh, Thấp Thất Cao Đài khắp miền Nam, cùng mọi cơ sở phụ thuộc, kể cả các học đường, trung tâm văn hóa xã hội, Viện Đại Học Cao Đài đều nhất loạt bị tịch biên chiếm đoạt. Trong số các nhân vật danh tiếng Cao Đài bị cộng sản thủ tiêu gồm có Phối sư Trần quang Vinh, đã có lần làm bộ trưởng Quốc Phòng trong chính phủ của Thiếu tướng Nguyễn văn Xuân, Hiền Tài Hồ thái Bạch, v.v...
Một sự kiện khác mà tín đồ Cao Đài ở Quảng Ngãi không bao giờ quên được là việc Cộng Sản trong chiến dịch tấn công để cưỡng chiếm miền Nam, đã phá hủy Linh tháp của Giáo Hội Cao Đài xây lên từ năm 1956 tại huyện Tư Nghĩa, nằm dọc Quốc lộ 1, cách thị xã Quảng Ngãi 4 cây số, khi họ làm chủ được tình hình ở Quảng Ngãi hồi tháng 3 năm 1975. Linh tháp này được dựng lên để kỷ niệm sự hy sinh vì đạo của gần 3,000 tín đồ Cao Đài năm 1945. Người ta cho rằng CSVN muốn thủ tiêu dấu vết của việc họ tàn sát tín đồ Cao Đài trước lịch sử dân tộc, nhưng chính sự đập pháp đó lại là một dữ kiện tố cáo sự tàn ác của chúng. Cũng theo một nhân chứng hiện còn sống ở Cali thì sau khi cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam tháng Tư năm 1975, CSVN đã giết hơn 500 cán bộ Quân Dân Cán Chánh và một số tu sĩ Phật giáo ở Quảng Ngãi, mà nhiều nhứt là tại các thị xã Hành Thịnh, Hành Thiện, Hành Phước, tại các nơi này hơn 300 người bị chôn vùi trong một hầm sâu của đồi núi La Hai, thôn Hòa Vinh, xã Hành Phước.
Không phải chỉ có các tín đồ Cao Đài tại Quảng Ngãi bị sát hại tập thể như thế mà vẫn theo các nhân chứng còn sống, những chức sắc của Giáo hội Cao Đài hải ngoại thì tổng kết có tới 30,000 tín đồ Cao Đài ở các tỉnh Gò Công, Long An, Trà Vinh, Sa Đéc, Mỹ Tho, Biên Hòa, Đồng Tháp Mười... bị sát hại bằng cách chôn sống, bị bắn giết tập thể, vùi thây vào các ngôi mộ tập thể như tại Trảng Bàng, Tây Ninh, hàng 100 xác người vô tội, kể cả đàn bà và trẻ con.
Đặc biệt, Bạch Thư của Cao Đài giáo hải ngoại có kèm theo hai văn kiện có giá trị lịch sử: đó là danh sách của những nhân chứng còn sống tại Hoa Kỳ và một phần danh sách của những tín đồ Cao Đài bị cộng sản giết vào mùa Thu 1945 tại Quảng Ngãi.
Các nhân chứng còn sống đó thường là bà con hay hàng xóm láng giềng của những người bị giết, may mắn thoát được qua Hoa Kỳ sau khi Cộng Sản cưỡng chiếm miền Nam năm 1975.
Tưởng cũng nên nhấn mạnh rằng trong khi tiến hành việc tàn sát tập thể tín đồ Cao Đài tại hai tỉnh Quảng Ngãi và Quảng Nam, Cộng sản cũng không quên tiêu diệt những người mà họ cho là những phần tử tư sản, thí trức tại địa phương. Sau đây là trường hợp của gia đình ông Nguyễn vĩnh Phúc, hiện định cư tại Hoa Kỳ, thuật lại:
“Thân phụ tôi cùng người anh trai tôi đi thăm ruộng tại một cánh đồng cách nhà khoảng 20 cây số. Cộng sản đã bắt cha tôi và anh tôi, cột tay ra sau lưng và dẫn hai người tới một cái miếu thờ “Thổ” Thần tại một khu rừng dương liễu. Tối đến, chúng tập trung dân chúng lại, khoảng 100 người, tuyên đọc một bản án mà nạn nhân chưa bao giờ phạm tội. Cộng sản lên án rằng phụ thân tôi và anh trai tôi (lúc bây giờ mới 14 tuổi) là “Việt gian” từ thành phố Đà Nẵng về vùng quê do thám và hợp tác với Pháp. Sau khi đọc bản án tóm tắt như trên, chúng đã đưa cha tôi và anh tôi tới trước một miệng hố đã đào sẵn, rộng hơn một thước, lấy cuốc đập vào đầu cho tới khi han nạn nhân chết rồi xô thây hai người xuống hố và lấp đất lại.”
Chưa hết, sau khi sát hại thân phụ và anh trai tôi, chúng còn tìm mọi cách sát hại hai người em trai của nạn nhân là các ông Nguyễn phúc Giảng và Nguyễn phúc Minh. Ông Nguyễn phúc Giảng sống tại thành phố Đà Nẵng, sau khi chiến tranh Việt-Pháp bùng nổ, đã đóng cửa tiệm buôn lớn và mang một số vải về bán ở nông thôn. Ông cũng đã bị Cộng Sản bắn và giết, xác chôn vội vàng tại cồn cát trắng Nam Yên, thuộc xã Hòa Long, huyện Hòa Vang, tỉnh Quảng Nam. Ông Nguyễn phúc Minh là một giáo sĩ Cao Đài. Ông Minh đi giảng đạo tại Quảng Ngãi, bị Cộng Sản bắt và chôn sống cùng với khoảng 100 người khác gồm có giáo sĩ Cao Đài, tín đồ tại Nghĩa Hành. Mồ chôn tập thể này đã gây kinh hoàng cho dân chúng. Các nạn nhân đều bị trói tay sau lưng và được cho xếp hàng đứng trên miệng hầm; sau đó chúng đạp nạn nhân xuống hầm và lấp đất. Khi đất được đổ xuống thì hàng trăm tiếng kêu than, vang động cả một vùng trời Nghĩa Hành. Vụ chôn sống tập thể này sau nhiều tháng còn nhận thấy qua lớp đất nứt nẻ trên miệng hầm, và mùi hôi thối của tử thi vẫn còn phảng phất chung quanh khu vực khôn người đó.
HÌNH ẢNH: BÌA SÁCH “Hắc Thư về Chủ Nghĩa Cộng Sản – Tội ác, Khủng bố và Trấn áp”.
p/s: Chi Mai sẽ sớm cập nhật thêm về vụ cộng sản trừ khử Phật giáo Hòa Hảo.
Không có nhận xét nào