CHỐNG ĐỘC QUYỀN Cuộc chiến dư luận về CNGD suy cho cùng là cuộc chiến về chống độc quyền trong việc “làm SGK” nói chung và xa hơn là chống đ...
CHỐNG ĐỘC QUYỀN
Cuộc chiến dư luận về CNGD suy cho cùng là cuộc chiến về chống độc quyền trong việc “làm SGK” nói chung và xa hơn là chống độc quyền trong giáo dục. Nâng cao hơn nữa là chống độc quyền chính trị trong tư duy làm quản lý giáo dục.
Do đó mọi vấn đề muốn đánh giá thấu đáo thì phải nhìn vào cái sâu xa nhất, đó là độc quyền chính trị trong tư duy quản lý giáo dục. Đó là cái cần cải cách đầu tiên.
Cuộc “cách mạng” giáo dục (CMGD) của nhóm CNGD chưa hướng vào mục đích này, thế nên đã không được dư luận hoàn toàn ủng hộ. Nhóm CNGD cũng là những người làm giáo dục, nghĩa là cuộc CMGD này nổ ra từ bên trong, thế nhưng thay vì tranh thủ sự ủng hộ từ bên ngoài (là PHHS) thì họ lại thiếu yếu tố đó.
Những người làm giáo dục tư nhân (kiểu như nhóm CNGD hay nhóm Cánh Buồm), Bộ Giáo Dục và Phụ Huynh Học Sinh chính là ba thành tố cấu thành nên CMGD. Bất kỳ cuộc CMGD nào cũng phải có sự kết hợp cả ba thành tố đó. Nhất là khi có tranh chấp bên trong giữa những người trong nghề giáo dục với nhau (ở đây là nhóm CNGD và Bộ GD) thì càng phải tranh thủ kết hợp với bên ngoài.
Đằng này các ông coi bên ngoài là “thiếu hiểu biết” ???
Điều đó làm quần chúng lo ngại là bị chuyển từ độc tài này (lề lối làm việc cũ của ngành giáo dục) qua một độc tài khác, là một nhóm/ cá nhân làm giáo dục tư nhân bắt tay thoả thuận với giáo dục độc tài của nhà nước.
Cuối cùng cuộc CMGD (như ý tưởng ban đầu) đã bị biến thành những chuyện nghe thì hay nhưng vô bổ (đánh vần kiểu mới), song lại làm PHHS tốn kém hơn. Thời tôi đi học lớp 1 trong cặp chỉ có 2 cuốn Toán và Tiếng Việt, thì nay với CNGD...phải có tới bộ sách hơn chục cuốn. Đối tượng chịu thiệt hại và ảnh hưởng trong cuộc cách mạng nửa vời này là phụ huynh và học sinh.
Người ta nghĩ rằng “cuộc CMGD của nhóm CMGD” mới này sẽ tạo ra những thế hệ khác mang tư duy độc lập hơn, nghĩa là đóng góp nền móng cho tiến trình dân chủ.
Nhưng lý luận đó bị sai về bản chất và thực tiễn. Hãy nhìn các thế hệ người Việt di dân ở các nước tư bản. Họ tuy thụ hưởng giáo dục tiến bộ hơn giáo dục ở VN, nhưng có bao nhiêu trong số họ thực sự đóng góp cho tiến trình dân chủ ở Việt Nam một cách đúng đắn và nghiêm túc ?
Trong thực tiễn, công cuộc dân chủ ở Việt Nam nó nằm trong vấn đề ý thức hơn là trong vấn đề tư duy. Tư duy có thể rộng nhưng ý thức hẹp thì cũng không có ích gì cả. Và cách làm của nhóm CNGD đã không kêu gọi được sự ý thức của PHHS, thậm chí còn làm họ nghi ngờ và cảnh giác. Sự nghi ngờ đó sẽ truyền tải cho con cháu của họ, thế là càng làm tình hình tồi tệ thêm.
Từ nghi ngờ Bộ GD, nhân dân nghi ngờ luôn cả những “nhóm trung giới”.
Chống độc quyền trong ngành giáo dục nói riêng, hay chống độc tài trong xã hội nói chung đều phải có ba thành tố là quần chúng bên ngoài, nhóm trung gian giữa trong và ngoài (trung giới), và nhóm bên trong. Ba nhóm này cùng một mục đích, cùng thống nhất với nhau thì tiến trình cải cách mới nhanh và đi đúng hướng, mang lại lợi ích chung cho tất cả.
Thiếu một trong ba yếu tố thì chỉ làm méo mó và tốn hao vô ích mà thôi.
Phản đối cách làm của nhóm CNGD chính là để ngăn ngừa việc lại có những nhóm “CNGD khác” muốn tuỳ tiện nhét bất kỳ cái gì vào đầu con em chúng ta mà nhân danh “làm cách mạng giáo dục”.
Chuyện từng có sách giáo dục xúi trẻ con ăn cứt gà chính là bằng chứng đấy thôi.
H.M
Không có nhận xét nào