Page Nav

HIDE

Grid

GRID_STYLE

Breaking News:

latest

CHUYỆN CỦA BA: SÁNG SUỐT LỰA CHỌN...

CHUYỆN CỦA BA: SÁNG SUỐT LỰA CHỌN... Tôi từng nghe ba tôi kể không dưới một lần về chuyện của ba. Ba tôi là con một. Thời ấy hơn 30 mới lấy ...

CHUYỆN CỦA BA: SÁNG SUỐT LỰA CHỌN...
CHUYỆN CỦA BA: SÁNG SUỐT LỰA CHỌN...

Tôi từng nghe ba tôi kể không dưới một lần về chuyện của ba.

Ba tôi là con một. Thời ấy hơn 30 mới lấy vợ là muộn. Cưới xong mẹ tôi, chờ đã một năm, mẹ tôi chưa có bầu, nội tôi đã sốt ruột. Nội muốn ba tôi cưới thêm vợ hai, vợ ba. Mẹ tôi biết ý nên xin nội cho mẹ chọn vợ bé cho ba tôi. Nội tôi gật đầu: "Vợ cả chọn vợ bé cho chồng là phải đạo". Và khen mẹ tôi là dâu thảo.

Thế là mẹ tôi đi khắp làng tìm vợ bé cho ba tôi. Trong một năm, mẹ tìm được đến hơn chục em. Mẹ nói với ba: "Tôi đã sàng lọc kỹ, cả hiệp thương và loại ra hàng chục em có máu thù địch. Còn lại chục em này thuộc loại biết điều, trung thành và thuỷ chung". Mẹ không nói trung thành và thuỷ chung với ai. 

Ba tôi quan sát từng em. Có lai lịch rõ ràng, trong sạch, trinh tiết, nhưng toàn là gái... ế. Ba ngắm một hồi, mặt mũi tối tăm luôn. Nhìn mặt ba khổ sở, mẹ nói: "Anh hãy sáng suốt lựa chọn ai có tài có đức thì em mang lễ vật đi cưới cho!" Cứ vài ba hôm là mẹ nhắc lại cái điệp khúc ấy.

Nghe kể đến đấy thì tôi hỏi: "Rốt cuộc ba có sáng suốt lựa chọn được dì nào không?" Ba cười: "Nếu tao sáng suốt thì mẹ mày đã xẻ thịt tao và kết tội tao thù địch rồi nhé". 

Nói đoạn, ba tôi chuyển sang luận Tam quốc. Ba kể đoạn trước trận đánh Xích Bích và bình: "Giỏi như Khổng Minh cũng có lúc rất ngu!". Tôi đọc Tam quốc không thấy điều ấy nên trố mắt nhìn ba. Ba nói: "Đó là lúc Khổng Minh nhìn thấy dũng tướng Hoàng Cái bị Chu Du xử phạt, ông ta cứ phe phẩy quạt đi qua một cách lạnh lùng. Khi về nhà, Lỗ Túc hỏi: "Sao ngài không lên tiếng can ngăn?" Khổng Minh khoe: "Chu Du dùng khổ nhục kế. Cản làm gì?" Lỗ Túc: "Gì ngài cũng biết. Vậy thì càng phải ra sức can ngăn để tỏ ra mình ngu ngơ, chẳng có lợi hơn sao?" Đến đây thì Khổng Minh mới biết mình ngu. Vì ngu mà lại phô ra sự thông minh nên mới bị Chu Du tìm cách hãm hại!"

Mỗi lần nói chuyện "sáng suốt" là ba tôi thường nhắc câu này: "Trí thời giả điếc giả ngu/ Thằng khôn chạy mất thằng ngu chịu đòn". Tôi không rõ câu này ở đâu ra. Có vẻ khôn lỏi, nhưng cũng hay!

Chu Mộng Long

1 nhận xét

  1. Luận khôn , ngu :

    " Một ngàn chín trăm bảy mươi lăm
    Các anh từ Bắc vào Nam
    Cuộc trường chinh 30 năm dằng dặc
    Các anh đến
    Và nhìn Sài Gòn như thủ đô của rác
    Của xì ke, gái điếm, cao bồi
    Của tình dục,ăn chơi
    “Hiện sinh – buồn nôn – phi lý!!!”
    Các anh bảo con trai Sài Gòn không lưu manh cũng lính ngụy
    Con gái Sài Gòn không tiểu thư khuê các, cũng đĩ điếm giang hồ

    Các anh bảo Sai Gòn là trang sách “hư vô”
    Văn hóa lai căng không cội nguồn dân tộc
    Ngòi bút các anh thay súng
    Bắn điên cuồng vào tủ lạnh, ti vi
    Vào những đồ tiêu dùng mang nhãn Hoa Kỳ
    Các anh hằn học với mọi tiện nghi tư bản
    Các anh bảo tuổi trẻ Sài Gòn là “thú hoang” nổi loạn
    Là thiêu thân ủy mị, yếu hèn
    Các anh hùa nhau lập tòa án bằng văn chương
    Mang tuổi trẻ Sài Gòn ra trước vành móng ngựa!!!

    Và khi ấy
    Thì chính “các anh”
    Những người nhân danh Hà Nội
    Các anh đang ngồi giữa Sài Gòn bắt đầu chửi bới
    Chửi đã đời
    Chửi hả hê
    Chửi vào tên những làng quê ghi trong lí lịch của chính mình
    Các anh những người nhân danh Hà Nội sợ đến tái xanh
    Khi có ai nói bây giờ về lại Bắc!!!
    Tội nghiệp những bà mẹ già miền Bắc
    Những bà mẹ mấy mươi năm còng lưng trên đê chống lụt
    Những bà mẹ làm ra hạt lúa
    Những năm thất mùa phải chống gậy ăn xin
    Những bà mẹ tự nhận phần mình tối tăm
    Để những đứa con lớn lên có cái nhìn và trái tim trong sạch
    Bây giờ
    Những đứa con đang tự nhận mình “trong sạch”
    Đang nói về quê mẹ của mình như kẻ ngoại nhân
    Các anh
    Đang ngồi giữa Sài Gòn nhịp chân
    Đã bờm xờm râu tóc, cũng quần jean xắn gấu
    Cũng phanh ngực áo,cũng xỏ dép sa bô
    Các anh cũng chạy bấn người đi lùng kiếm tủ lạnh ti vi, casette, radio…
    Bia ôm và gái
    Các anh ngông nghênh tuyên ngôn ”khôn và dại”
    Các anh bắt đầu triết lý “sống ở đời”
    Các anh cũng chạy đứt hơi
    Rượt bắt và trùm kín đầu những rác rưởi Sài Gòn thời quá khứ
    Sài Gòn 1982 lẽ nào…
    Lại bắt đầu ghẻ lở !!! "


    Bải không rõ tác giả. Post lên cùng nhau ngẫm nghĩ !!!


    Trả lờiXóa

Quảng Cáo